Quang Vu
Active Member
- 650
- 2,227
(vẫn tiếp phần 3)
Tôi phát hiện ra rằng thị trường là một gã thực khách với gu ẩm thực vô cùng kỳ dị, và nó cực kỳ nghiện món barbecue. Chẳng thế mà dù không có hạt tiêu cùng nước sốt, nó vẫn sẵn sàng chế biến và ngấu nghiến tài khoản của tôi nhiều lần. Đau đớn hơn là tôi không thể tìm được dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ chán cái món tài-khoản-nướng này của tôi, nhất là sau lần cháy tài khoản thứ ba.
Lăn lộn giữa đời đã mười mấy năm, xuống chó lên voi số lần không đếm nổi, tôi cũng đã được đã nếm trải nhiều những ngọt ngào và cay đắng. Mặc dù là một kẻ có tư duy lập dị và khá ngông cuồng tự mãn, nhưng tôi cũng ý thức được rằng trên đời này chẳng có ai là toàn mỹ. Từ khi biết suy ngẫm về cuộc đời, tôi đã hình thành một quan niệm ghim sâu trong tâm trí. Thất bại lần đầu tiên có thể do mình thiếu hiểu biết, thiếu may mắn có thể tiếp tục thất bại lần thứ hai, nhưng thất bại lần thứ ba thì không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là do mình ngu. Niềm an ủi duy nhất vớt vát lại được đó là tôi chỉ ngu vừa thôi chứ cũng không ngu lắm. Và có lẽ điều may mắn nhất trong cuộc đời là việc tôi chấp nhận được sự thật nghiệt ngã là mình ngu.
Cháy tài khoản lần thứ ba khiến tôi phải suy nghĩ lại về toàn bộ câu chuyện này. Tôi những tưởng mình đã có đủ kiến thức cần thiết để tham gia vào thị trường, nhưng rõ ràng thực tế đã chứng minh điều ngược lại. Mười năm sự nghiệp phím chuột của tôi đã cảnh tỉnh và lại được phát huy tác dụng thêm lần nữa. Tôi hiểu rằng mình đã mắc phải nhiều sai lầm và nếu muốn tiếp tục, tôi cần phải học thêm cũng như rèn luyện thêm rất nhiều để có kinh nghiệm trước một thị trường lúc nào cũng dữ dội và tiềm ẩn biến động khôn lường này. Đã hai tháng rưỡi trôi qua kể từ ngày đầu tiên, ba lần làm mồi cho gã thực khách tá điền Market, tôi quyết định dừng trade và quay trở lại với việc đọc tài liệu.
Với tâm thế chuẩn bị cho ngày trở lại phục thù, đòi lại món nợ sấp ngửa mà Market đã chơi tôi, lần này tôi thậm chí còn dành nhiều thời gian hơn so với khi mới bắt đầu. Thông thường tôi dành đến 5 - 6 tiếng mỗi ngày để ngấu nghiến tài liệu, sục xạo các hang cùng ngõ hẻm trên các diễn đàn, website, đọc mọi thứ mà tôi có thể đọc. Đặc biệt có những ngày cuối tuần, thay vì đi chơi lang thang thì tôi ngồi lỳ cả ngày ở nhà để đọc. Tôi như con hổ bị thương, với một quyết tâm cháy bỏng mình phải thành công ngày trở lại. Không gì có thể cản được tôi, không gì hết.
Khả năng học tập siêu tốc của tôi được định hình trong suốt gần 15 năm học và làm trong lĩnh vực công nghệ, đến nay đã gặp phải một thách thức thực sự. Thị trường tài chính đã đập vào mặt tôi một câu trả lời đầy kiên định, rằng ngành công nghệ có thể phức tạp thật, nhưng ngành tài chính thì không có cửa nào thua kém hơn. Dù đã dành gần như tất cả quỹ thời gian còn lại vào việc học Forex, nó vẫn làm chậm quá trình trở lại của tôi thêm hơn 1 tháng nữa.
Những ngày cuối tháng Tư, khi những bông hoa gạo dần nhạt màu trở về với đất, những hàng phượng vỹ bắt đầu nhen lên sắc đỏ để chuẩn bị cho vũ hội mùa hè rực lửa, đám trẻ í ới gọi nhau đến trường chia tay bàn ghế, tôi cũng như trở lại là cậu học trò 18 tuổi ngày xưa. Rạo rực và mê say! Ôm hành trang là một balo kiến thức gom góp được cùng bao ước mơ khát vọng, tôi tiến về cánh cửa mở ra một con đường mới có tên là Trading.
(còn nữa)
Tôi phát hiện ra rằng thị trường là một gã thực khách với gu ẩm thực vô cùng kỳ dị, và nó cực kỳ nghiện món barbecue. Chẳng thế mà dù không có hạt tiêu cùng nước sốt, nó vẫn sẵn sàng chế biến và ngấu nghiến tài khoản của tôi nhiều lần. Đau đớn hơn là tôi không thể tìm được dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ chán cái món tài-khoản-nướng này của tôi, nhất là sau lần cháy tài khoản thứ ba.
Lăn lộn giữa đời đã mười mấy năm, xuống chó lên voi số lần không đếm nổi, tôi cũng đã được đã nếm trải nhiều những ngọt ngào và cay đắng. Mặc dù là một kẻ có tư duy lập dị và khá ngông cuồng tự mãn, nhưng tôi cũng ý thức được rằng trên đời này chẳng có ai là toàn mỹ. Từ khi biết suy ngẫm về cuộc đời, tôi đã hình thành một quan niệm ghim sâu trong tâm trí. Thất bại lần đầu tiên có thể do mình thiếu hiểu biết, thiếu may mắn có thể tiếp tục thất bại lần thứ hai, nhưng thất bại lần thứ ba thì không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là do mình ngu. Niềm an ủi duy nhất vớt vát lại được đó là tôi chỉ ngu vừa thôi chứ cũng không ngu lắm. Và có lẽ điều may mắn nhất trong cuộc đời là việc tôi chấp nhận được sự thật nghiệt ngã là mình ngu.
Cháy tài khoản lần thứ ba khiến tôi phải suy nghĩ lại về toàn bộ câu chuyện này. Tôi những tưởng mình đã có đủ kiến thức cần thiết để tham gia vào thị trường, nhưng rõ ràng thực tế đã chứng minh điều ngược lại. Mười năm sự nghiệp phím chuột của tôi đã cảnh tỉnh và lại được phát huy tác dụng thêm lần nữa. Tôi hiểu rằng mình đã mắc phải nhiều sai lầm và nếu muốn tiếp tục, tôi cần phải học thêm cũng như rèn luyện thêm rất nhiều để có kinh nghiệm trước một thị trường lúc nào cũng dữ dội và tiềm ẩn biến động khôn lường này. Đã hai tháng rưỡi trôi qua kể từ ngày đầu tiên, ba lần làm mồi cho gã thực khách tá điền Market, tôi quyết định dừng trade và quay trở lại với việc đọc tài liệu.
Với tâm thế chuẩn bị cho ngày trở lại phục thù, đòi lại món nợ sấp ngửa mà Market đã chơi tôi, lần này tôi thậm chí còn dành nhiều thời gian hơn so với khi mới bắt đầu. Thông thường tôi dành đến 5 - 6 tiếng mỗi ngày để ngấu nghiến tài liệu, sục xạo các hang cùng ngõ hẻm trên các diễn đàn, website, đọc mọi thứ mà tôi có thể đọc. Đặc biệt có những ngày cuối tuần, thay vì đi chơi lang thang thì tôi ngồi lỳ cả ngày ở nhà để đọc. Tôi như con hổ bị thương, với một quyết tâm cháy bỏng mình phải thành công ngày trở lại. Không gì có thể cản được tôi, không gì hết.
Khả năng học tập siêu tốc của tôi được định hình trong suốt gần 15 năm học và làm trong lĩnh vực công nghệ, đến nay đã gặp phải một thách thức thực sự. Thị trường tài chính đã đập vào mặt tôi một câu trả lời đầy kiên định, rằng ngành công nghệ có thể phức tạp thật, nhưng ngành tài chính thì không có cửa nào thua kém hơn. Dù đã dành gần như tất cả quỹ thời gian còn lại vào việc học Forex, nó vẫn làm chậm quá trình trở lại của tôi thêm hơn 1 tháng nữa.
Những ngày cuối tháng Tư, khi những bông hoa gạo dần nhạt màu trở về với đất, những hàng phượng vỹ bắt đầu nhen lên sắc đỏ để chuẩn bị cho vũ hội mùa hè rực lửa, đám trẻ í ới gọi nhau đến trường chia tay bàn ghế, tôi cũng như trở lại là cậu học trò 18 tuổi ngày xưa. Rạo rực và mê say! Ôm hành trang là một balo kiến thức gom góp được cùng bao ước mơ khát vọng, tôi tiến về cánh cửa mở ra một con đường mới có tên là Trading.
(còn nữa)