Hôm nay ngồi chém gió 1 chuyện nhỏ nhỏ vui vui:
1. Năm 1989 Liên Xô sụp đổ chia thành nhiều nước độc lập, các tài sản chung của họ được chia cho từng nước. Khi đó họ đang đóng dở một chiếc hàng không mẫu hạm và nó được chia cho nước Ukraina cùng rất nhiều tên lửa. Ukraina với mong muốn hòa nhập chung sống hòa bình cùng khối châu Âu nên tự nguyện bỏ hết tên lửa, chiếc hàng không mẫu hạm thì không sử dụng mà bị tháo thiết bị ra sử dụng hoặc thanh lý. Còn chiếc vỏ được mang ra bán đấu giá với giá 20tr USD được 1 công ty Hong Kong mua về Macao để làm sòng bạc nổi. Công ty này sau đó phải bỏ thêm gần chục triệu $ nữa thuê tàu kéo chiếc vỏ đi nửa vòng trái đất mất ngót nghét 3 năm. Chỉ có 1 điều nó không về Ma cao như "dự kiến" ban đầu mà được đưa về cảng Đại Liên, 1 căn cứ hải quân của Trung Quốc, và 10 năm sau Trung Quốc cho ra đời chiếc mẫu hạm đầu tiên chế tạo từ chiếc vỏ cũ này, đặt tên là Thi Lang.
Ngay sau đó Trung Quốc tổ chức 1 cuộc tập trận rầm rộ ở biển Đông cùng Thi lang, nhưng chỉ sau vài ba ngày thì cuộc tập trận bị hủy bỏ không kèn không trống vì em Thi Lang không chịu hoạt động
.
Việc Trung Quốc có hàng không mẫu hạm đầu tiên đã giúp họ lấy được uy tín đối với thần dân trong nước cũng như khiến các nước làng giềng có tranh chấp với họ e ngại. Tuy nhiên cái cách họ "chế tạo" ra nó lại là 1 câu chuyện không mấy tự hào khi nó cho thấy trình độ kỹ thuật quân sự của họ tụt hậu so với Mỹ, Nga, Anh, Pháp, Đức, Nhật lớn đến thế nào, khi các nước này đã có khả năng đóng từ cách đây 50 -100 năm thì Trung Quốc vẫn đang loay hoay ở giai đoạn sơ khai, phải đi mua 1 cái vỏ cũ cổ lỗ sĩ từ thời Liên Xô về và nhét máy móc, linh kiện vào cố làm cho nó hoạt động cũng chưa xong
2. Quân đội Trung Quốc chia làm lục quân, không quân và hải quân (mới thành lập). Năm 79 khi họ đánh Việt Nam, bên lục quân yêu cầu không quân yểm trợ nhưng bị từ chối, kết quả tuy thắng nhưng bị thiệt hại nặng nề trong bối cảnh hầu hết chủ lực Việt Nam đang đóng ở Campuchia và phải rút quân sớm hơn dự kiến. Lí do là giữa các tướng lãnh, các binh chủng quân đội có sự cạnh tranh lợi ích rất khốc liệt và không dễ gì để 1 binh chủng này nghe theo sự chỉ đạo của 1 binh chủng khác. Nên ngay cả khi Trung Quốc chế tạo thành công 1 chiếc hàng không mẫu hạm thật sự thì khả năng hoạt động của nó cũng là 1 vấn đề nan giải với lãnh đạo Trung Quốc, khi mà phe lục quân, không quân không đời nào chịu đứng dưới hải quân.
Một mặt khác, 1 thành phần cốt yêu của hàng không mẫu hạm là các chiến đấu cơ. Nga không có thế mạnh về sản xuất hàng không mẫu hạm nên các chiến đấu cơ họ nếu bán cho Trung Quốc thì cũng không hoạt động hiệu quả trên mẫu hạm, chưa kể là những chuyện lặt vặt như huấn luyện phi công, các bộ phận đi kèm như tàu chiến, vũ khí, ra đa ... cũng vô cùng nan giải.
Kết luận: Đặng Tiểu Bình trước đây đã từng dặn dò kỹ các lãnh đạo kế nhiệm của Trung Quốc phải "ẩn mình chờ thời", không nên khiến người khác lo sợ đề phòng khi chưa đủ sức. Tuy nhiên cuộc tranh đoạt quyền bính giữa Tập với phe Giang Trạch Dân, Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang đã gây ra 1 hệ lụy không ngờ là Tập Công cần phải lấy lòng phe nhóm diều hâu quân đội Trung Quốc để củng cố quyền lực. Đó là lí do mà dưới thời Tập, Trung Quốc liên tục bành trướng gây hấn khắp nơi.
Họ sống trong cái "Trung Quốc Mộng" của Tập Cận Bình và tưởng rằng mình đã đủ sức mạnh để đứng ngang hàng với Mỹ, coi thường cả thế giới. Nhưng thực tế xét về trình độ kỹ thuật quân sự, chưa cần so với Mỹ mà chỉ so với các nước hạng 2 là Nga, Nhật, Đức, Anh, Pháp thì Trung Quốc vẫn còn kém khá xa, và 1 pha bước vội và hụt của Tập rất có thể sẽ khiến Trung Quốc trả giá rất đắt